Thân gửi cho một
tập thể mang tên
A14 niên khóa 2011-2014
Trước khi có đôi dòng tặng các bạn – 49
con người đã từng sống dưới một mái nhà chung mang tên A14 thì cũng
chú ý vài điều như thường lệ:
Thứ nhất, viết cái này ra không phải để
gây sự chú ý, kêu gọi sự đồng cảm hay là blah bloh các thứ mà tóm
gọn trong 1 câu là “ngu mà tỏ ra nguy hiểm” bởi khi con này viết gì
đó nghiêm túc thì có thói rất ghét mấy kiểu click vào chưa xem đã
phán đúng chất ngu học các thể loại =)))
Thứ hai, không biết nó có dài hay không,
chỉ viết theo quán tính, suy nghĩ
và cảm xúc. Cảm xúc đến đâu thì câu văn trôi đến đây. Thế nên là đừng
chê em nó viết ngắn quá hay dài dòng, sến súa, cẩm hường bông lúa
quá :”>
Thứ ba, nếu đã đọc và bạn là thành
viên A14 đã ghé vào bài viết này, hãy đọc nó đến chữ cuối cùng. Một
bản hòa tấu của Yiruma rất phù hợp khi đọc, hãy nghe một bài nào
đó từ sáng tác của ông.
Và...
Xin mạn phép bắt đầu ^^